Dù hiểu lànhư vậy, nhưng trong lòng con vẫn cảm thấy xót xa, kính thương và chạnh lòng nuối tiếc khi vắng mất hình bóng của Thầy. Thầy không còn trên thếgian này nữa, con nghẹn ngào vì thấy lạc lõng bơ vơ, thấy mất đi một chỗ nương tựa tâm hồn và mất cả một bóngche rượi máttrên bước đường trở về của tâm linhnguồn cội.
Ôi xót xa!
Những ngày tháng cuối cùng:
Lúc ấy khoảng giữa năm 1993, Thầylâm chướngbệnh, tuy được y bác sĩ tại địa phươngtận tình chữa trị, nhưng sức khỏe của Thầyvẫn dần dần giảm sút. Tuy vậymà Thầyvẫn cố gắng thúc đẩy việc xây dựng Nhà Tăng còn đang đang dang dở . Đếntháng 8 năm 1993, sau lần mổ khối u trên sóng mũi, bịnh biến chứng xấu, Thầy được đưa vào TP. HCM để điều trị. Năm viện một thời gian ngắn, xét thấy những biến chứng càng ngày càng trầm trọng và không thể chữa trị được nữa, dường như biết trước huyễn thân sắp rời xa cõi tạm, Thầydạy các đệ tử đưa vềtrở lạiChùa Khải Đoan, nơi mà Thầysống và tu học trên 30 năm. Trong khi chúng con thìlo âu cho cơn mộng vô thường sẽ đến cướp đi người Thầy khả kính, Tuy vậy Ngài vẫn luôn nhắc nhở việc xin trao trả lại các cơ sở của Giáo hội và xây dựng tại những vùng sâu, vùng kinh tế mới những niệm Phật đường để bà con có nơi tu học.
Nhưng!
Là người tu hạnh nguyện đến trần gian
Khi nguyện mãn trở về chi luyến tiếc
Nhưng người ở trước sinh ly tử biệt
Vẫn không ngăn giọt lệ ứa bờ mi
Dẫu biết rằng đời- sinh ký tử quy
Trần hư huyễn có gì đâu vướng bận
Nhắc lại chút cơ duyên cùng thân cận
Chỉ một lần ghi dấu ấn không phai (1)
Khải Đoan còn đó, pháp lữ còn đây mà Ngài đã thuận thế vô thường, xả báo thân thu thần nhập diệt vào lúc 17h10 ngày 16/11/1993 (nhằm ngày 03/10/ Quý Dậu), hưởng thọ 61 tuổi đời, 40 năm tuổi đạo
Thế là Thầy đã ra đi vĩnh viễn, thật tiếcthay chohạnh nguyện chưa tròn, đường phụng sự còn nhiều người mong đợi. Cõi trần thế từ đây đã khuất một vì sao, miền Lạc cảnh lại thêm một trang Thượng Sĩ. Cố nhiên công đức cống hiến và đời sống đạo hạnh đầy uy nghiêm khắc khổcủa Thầysẽ mãimãi khắc ghitrong lòng con, người đệ tử gần gũi thầy nhiều nhất ở những giây phút cuối cùng
Thầy ơi! Thầy đã đi rồi
Sắc không hai nẻo xa xôi muôn ngàn
Ai đem lay ánh trăng vàng
Để cho bóng nguyệt nhẹ nhàng lung linh
Vô thường khép mở tử sinh
Rong chơi phù thế bóng hình bụi bay
Bảo rằng, bản thể xưa nay
Chơn như hằng viễn tỏ bày mà chi
Bảo rằng, diệu lý huyền vi
Sao còn nhân ảnh đường đi lối về
Đôi bờ sóng vỗ giác mê
Mười phương còn hỏi tứ bề, lạ chưa
Vẽ chơi giọt nắng đỡ mưa
Bay bay sương gió đong đưa đầu cành
Nếu không, vũ trụ vắng tanh
Hư vô trống rỗng treo mành nguyên sơ
Thầy đi, tinh tú lững lờ
Tôi còn, dấu nét tình cờ khứ lai
Thầy đi, lối cỏ hoa cài
Tôi còn, gợi nhớ, đếm vài lá rơi
Duyên còn, có mặt trong đời
Duyên không, quy ẩn cuộc đời, thế thôi
Hôm nay, thế núi lưng đồi
Ngày mai vắng bóng, biển khơi vô cùng.(2)
Kính lạy Giác Linh Thầy
Ngôi làng Vĩnh Xương xa xưa nơi sinh hạ một bậc Đạo sư vẫn còn nguyên tên cũ. Vườn cau đây đã bỏ mất đôi hàng, nhà máy xay giờ là hậu liêu cho Tăng chúng, Bảo tháp Thầy cũng đã được xoay sửa đôi lần, chú điệu Khương giờ thì đã về Liên Trì nhậm chức. Và con đây thì tóc đã đổi màu. Những gì Thầy để lại rồi cũng lần hồi theo thời gian mà lui về dĩ vãng. Có nhiều điều nơi Thầy mà con không làm sao quên được, đó là đôi mắt tinh tường, ý tứ và tiếng niệm Phật trầm hùng đầy diệu lực. Thầy đã âm thầm chỉ dạy cho con rất nhiều điều về lẽ đạo đường đời. Sau mỗi buổi “cum chiều” (cơm chiều) Thầy hay gọi con vào dặn dò những chuyện ngày mai, bước chân ra khỏi chùa Thầy luôn nhắc con canh chừng mấy ông điệu…. Càng quyến luyến, càng nhớ thương. Có lẽ thế nên con đã ở mãi bên Thầy đến giờ phút cuối cùng Thầy xuôi tay nhắm mắt.
Rồi mọi thứ sẽ qua đi, nhưng những kỷ niệm về Thầy không bao giờ phai nhạt trong con. Một nén hương lòng, con thành tâm tưởng nhớ đến Thầy.
Nam-mô Tự Lâm Tế Chánh Tông, Tứ Thập Tam thế, ĐakLăk Trị sự Trưởng, Sắc Tứ Khải Đoan Tự trútrì, huý thượng Tâm hạ Trung, tự Hưng Quang, hiệu Quang HuyHòa Thượng Giác Linh, thuỳ từ chứng giám.
Đệ tử Pháp danh Nguyên Điền thành tâm cẩn miệm
-------------------------
TƯ LIỆU HÌNH ẢNH VỀ HÒA THƯỢNG THÍCH QUANG HUY:
 |
Hòa Thượng THÍCH QUANG HUY - 1982 tại Hà Nội |
 |
Tháp Di Đà tại Chùa Khải Đoan_Nơi an trí nhục thân của Hòa Thượng |
Hai câu đối Hòa Thượng đặt tại trụ sen của điện Quán Âm:
Phật Pháp Trường Tồn Lưu Nam Giới
Quán Âm Thị Hiện Độ Chúng Sinh
Sau khi hai trụ vẽ rồng tróc sơn thì được viết lại bằng hai câu sau:
視現渡生菩薩尋聲能救苦
攸身化渡 觀音說 視 普門經
(Di tích này ngày nay không còn nữa, xin ghi lại đây để nhớ)
---------------------------------