XIN CẢM ƠN NHỮNG NGƯỜI NGHÈO KHỔ
(Người Nghèo Khổ đây là những Người được viết hoa, tôi trân trọng và đánh giá cao Họ)
hình Minh Họa
Cảm ơn Bác Ăn Xin đã lượm giấy vụn bỏ vào sọt rác, những tờ giấy mà tôi – thằng thanh niên hai hai tuổi, vô tình quăng bừa bãi khi vội vàng đi đường…
Cảm ơn Cô Quét Rác miệt mài đêm khuya làm sạch đường phố khi mọi người chìm trong giấc ngủ…
Cảm ơn Anh Công Nhân ngoài công trường chăm chỉ làm những công việc tưởng như bình thường nhưng vô cùng ý nghĩa…
Cảm ơn những Em Bé Bán Vé Số, các Em dạy tôi rằng phải luôn có nghị lực…
Cảm ơn Bác Thợ Hút Hầm Cầu, Bác làm một công việc thiết thực cho cộng đồng…
Cảm ơn Người Bán Rong vỉa hè, nhờ Họ mà những công chức thu nhập bình dân có bữa ăn no sau giờ tan ca mệt mỏi…
Cảm ơn Anh Tài Xế, Chị Lơ Xe Buýt, nhờ dịch vụ xe buýt rẻ tiền (Nhà Nước phải bù lỗ) mà đã đưa nhiều người đến trường, đến nơi làm việc…
Cảm ơn Chú Xích Lô nuôi Người Con thành đạt cho xã hội phải ngả mũ kính trọng, mục đích sống của Chú thật Vĩ Đại…
Chiều nay ra đường, tôi muốn chạy đến cảm ơn những Người Nghèo Khổ ấy. Nhưng sợ họ chạnh lòng vì tủi thân, mắt tôi rơm rớm…
Không riêng gì tôi mà trong sâu thẳm nhiều người, luôn thường trực những nỗi buồn riêng và theo đó là một mớ hỗn độn những nghĩ suy về cuộc sống !!!
Nguyễn Hữu Hiếu – Sinh viên Đại học Kiến trúc thành phố Hồ Chí Minh